Một năm của mình

Genderchats

Cuối năm, muốn viết gì đó cho mình mà lần nữa mãi.

Mình đã có một năm hạnh phúc, không phải thứ hạnh phúc tròn trịa hoàn hảo của người có được mọi thứ mình muốn mà bởi mình đang có những gì mình xứng đáng và cần. Những người thân yêu nhất của mình đều khỏe, cả mình cũng ổn. Bố mẹ già khỏe ở mức khỏe của người già, ông xã và mình không yếu hơn năm trước và bọn trẻ lớn phổng như những cây thông non gặp vùng đất tốt. Mình hạnh phúc vì cả nhà mình đều bình an và đều yêu những người còn lại trong gia đình theo cách và ở mức mình có thể. Mình hạnh phúc vì mình vẫn chân thật được với bản thân mình, vẫn có thể yêu, vẫn biết nhớ thương vẫn mong ấm áp. Mình hạnh phúc…

Xem bài viết gốc 487 từ nữa

Chìm nổi

Genderchats

“…Ngọt ngào thì nổi, đắng cay thì chìm…”

Hoàng hôn ở Potsdam

Năm 97, mẹ một người bạn thân của mình bị đột quỵ, biến chứng liệt nửa người. Bác gái nằm thiêm thiếp trên giường, bác trai đang lấy khăn ấm lau người cho vợ. Bác gái thấy mình đến thì khóc. Bác trai một tay nắm bên tay bị liệt của bác gái, một tay cầm khăn ấm thấm từng giọt nước mắt chảy dài trên má vợ, thì thầm “Em cứ yên tâm, rồi sẽ qua! Có anh bên cạnh mà!”. Chỉ 2 năm sau, bạn mình mất khi cố gắng cứu một cặp vợ chồng bị nước cuốn ngoài biển Vũng Tàu. Lúc đó hai bác vừa bán hết gia sản ngoài Hà Nội để vào Sài Gòn cùng con. Bác gái lại khuỵu xuống. Bác trai vừa chăm vợ ốm, vừa lo đưa hài cốt con cùng cả gia…

Xem bài viết gốc 1 118 từ nữa

Thi thoảng hãy đi xa

Genderchats

Thi thoảng hãy đi xa bạn nhé!

Để thấy nhớ mùi nắng trên áo mẹ phơi chiều,

Để thấy thèm tiếng chân con líu ríu chạy ra chào,

Để thấy thương bàn tay chồng nắm nhẹ,

Má chồng ấm và tiếng con thở khẽ,

Như gió nhẹ đầu thu.

Thi thoảng,

Hãy đi,

Để con biết thèm hơi ấm mẹ

Như sáng mùa đông nhớ nắng ngày hè,

Như mùa xuân bỗng nhớ tiếng ve,

Như giữa phố nhớ chân người bước nhẹ.

Thi thoảng hãy đi xa,

Nhưng đừng đi lâu quá,

Để người đi, hơi ấm vẫn trở về,

Để hương thầm vẫn bén duyên quê,

Và yêu vẫn yêu đầy như cũ.

Thi thoảng, hãy đi xa!

Phạm Việt Hà

Tháng 5 năm 2011

Xem bài viết gốc

Mẹ không kỳ vọng con thành Ngô Bảo Châu

Genderchats

Bài đăng trên Lửa Ấm số tháng 10

Con trai yêu quý!

Mẹ làm nghề dạy học, không ngày
nào không phải nói chuyện học. Nhưng cũng chẳng ngày nào mẹ không tự hỏi, mẹ muốn con mẹ học thế nào.

Bố mẹ không kỳ vọng con trở thành Ngô Bảo Châu hay Lý Quang Diệu, bởi bố mẹ đều hiểu cái giá họ đã phải trả để được thành danh. Sự thành đạt của một người giống như bề nổi của tảng băng, những mất mát họ phải trả giống như phần chìm dưới nước. Người ta thường chỉ nhìn thấy phần trên hào quang trắng toát, mà không thấy cái phần đế lạnh lẽo nặng nề mà người ấy phải mang.

Bố mẹ cũng không muốn ép con học trường này lớp nọ, bởi sách vở là cần nhưng không đủ. Mẹ mong con học thật nhiều từ…

Xem bài viết gốc 521 từ nữa